magmareport.net - công ty văn: "Tôi rất phấn kích vì thấy đông đảo cuốn sách bản thân viết từ thời điểm cách đó gần nửa nạm kỷ đã làm được in lại cho những cháu nhỏ dại đọc..."
Mới đây, NXB Kim Đồng (chi nhánh tại TP.HCM) phối hợp với Trường Tiểu học tập Việt Mỹ đã tổ chức triển khai cuộc chạm chán gỡ, chia sẻ giữa bên văn Vũ Hùng với các học viên của trường.
Bạn đang xem: Những đoạn văn miêu tả hay của các nhà văn

Nhà văn Vũ Hùng - fan đã gắn bó với văn học thiếu nhi từ phần đông thập niên 60- 80 của thay kỷ trước, nhị lần được Hội bên văn việt nam trao tặng giải thưởng dành riêng cho các chiến thắng xuất dung nhan viết về thiên nhiên và thú rừng. Ông rất cảm động khi được trò chuyện với những độc giả bé dại tuổi. Buổi giao lưu diễn ra rất sôi nổi, những cháu nhỏ dại đặt ra nhiều thắc mắc và bên văn nhiệt tình chia sẻ, giải đáp.

Nhà văn nói với phóng viên: “Tôi rất vui tươi vì thấy phần đa cuốn sách mình viết cách đó gần nửa chũm kỷ đã có được in lại cho các cháu bé dại đọc. Điều đó làm tôi không phần đa cảm động ngoại giả thấy khoái lạc vì các chiếc tưởng đã bị lãng quên giờ đồng hồ được trở lại…”
Buổi giao lưu này được tổ chức nhân dịp NXB Kim Đồng vừa cho ra mắt 6 cuốn thứ nhất trong cỗ 18 tác phẩm chuyển nhượng tác quyền với NXB Kim Đồng trong phòng văn Vũ Hùng. 6 cuốn sách gồm: Mái đơn vị xưa, giữ lấy bầu mật, Chú chiến mã đồng cỏ, sống giữa bè bạn voi, Sao sao, Mùa săn bên trên núi.
Bà Phạm Thị Tuyn- Hiệu trưởng trường tiểu học tập Việt Mỹ mang lại biết: “Chúng tôi tiếp tục tổ chức gần như chương trình giao lưu như vậy cho học sinh với mục tiêu gieo mầm văn hóa đọc cho những em”.
Những bài bác học thâm thúy từ vạn vật thiên nhiên
Hàng chục năm kia đây, từ trong thời hạn 60-80 của vắt kỷ trước, công ty văn Vũ Hùng sẽ được độc giả thiếu nhi thương yêu qua đầy đủ trang viết về thiên nhiên, muông thú. Hồ hết đoạn văn tả cảnh thiên nhiên trong số tác phẩm trong phòng văn Vũ Hùng từng lay đụng trí tưởng tượng và tình cảm của nhiều độc giả nhỏ dại tuổi.
Thiên nhiên vào văn ông là không khí sống dễ thương giữa con fan với từ bỏ nhiên. Ông viết về thiên nhiên của thủ đô hà nội thời đó, rồi vạn vật thiên nhiên ở phần đa nơi ông từng đi qua giữa những năm tháng có tác dụng anh cỗ đội. Thiên nhiên trong truyện của ông hoang dã, tươi đẹp, đầy lôi kéo và đem về nhiều bài học kinh nghiệm bổ ích, thâm thúy về cuộc sống.
Như trong nhà cửa “Sống giữa bầy đàn voi”, ông viết: “Trước đây bởi vì lấy những căn nguyên của xóm hội loài bạn làm thước đo để suy đoán, tôi đinh ninh qui định rừng là hình thức lệ tàn khốc của sự hỗn độn, của cuộc đấu tranh sinh tồn, một cuộc đấu tranh quyết liệt đến mức ko dung tha để giành lấy khoảng không gian và những ưu thế tồn tại: thú dữ ăn uống thịt thú lành, thú phệ lấn át và tiêu diệt thú bé.
Người ta tất cả thói quen coi luật rừng là chế độ của sức mạnh. Khi một đội bóng đùa thô bạo, fan ta bảo họ chơi "rừng". Khi mọi kẻ mạnh lấn át kẻ yếu, người ta bảo họ hành động theo "luật rừng".
Hoàn toàn không đúng như vậy.
Luật rừng thứ nhất là sự khôn ngoan để duy trì sự tồn tại của bản thân mình và của dòng giống. Phần lớn loài thú, kể cả những chủng loại có sức mạnh nhất, bao giờ cũng ước ao nhìn thấy kẻ khác tuy thế lại không muốn kẻ khác nhìn thấy mình. Vì chưng thế không bao giờ chúng khiến gổ một cách vô ích, để lộ sự có mặt của chúng. Cả đến con cọp, dù có thể xếp vào hàng chúa tể của rừng, cũng luôn hành động có suy xét nhưvậy. Nó không lúc nào dựa vào sức mạnh để tự cho phép mình làm những điều mù quáng. Nó lảng tránh bè lũ voi, lảng tránh bé beo, con lợn độc, lảng né cả con người và chỉ nhận sự đối đầu trong những trường hợp bắt buộc.
Trong rừng ko bao giờ thấy gồm những trận chiến tranh cùng loài như trong làng mạc hội loại người. Một bè lũ voi không khi nào đánh nhau cùng với một bè lũ voi. Một gia đình báo không bao giờ xung đột với cùng 1 gia đình báo khác.
Đôi lúc cũng xẩy ra tranh giành thân hai cá thể cùng loài mà lại không bao giờ cuộc xung đột ấy dẫn đến sự tiêu diệt đối thủ. Tức thì trong cơn giận dữ, do phiên bản năng bảo tồn dòng giống, chúng cững biết bao giờ thì buộc phải thôi.
Khi hai bé cọp đánh nhau - bọn chúng không lúc nào đánh nhau để tranh mồi mà đánh nhau để tranh giành con cái - chỉ một lát sau con yếu hơn sẽ nhảy ra bên ngoài vòng chiến, ở rạp xuống để tỏ ý tắt hơi phục. Nhanh chóng con to gan lớn mật hơn sẽ ngừng lại cho con yếu được tự do vứt đi.
Khi hai nhỏ voi đọ sức để tranh giành thứ bậc trong bè đảng thì cũng thế: nhỏ yếu sẽ lùi lại cùng buông thõng vòi xuống. Đó là vệt hiệu đầu sản phẩm trong chủng loại voi. Con dũng mạnh hơn thấy lốt hiệu đó sẽ ngừng lại.
Luật rừng thứ hai là sự cố gắng sửa đổi các tập tính, hình thành hầu hết thói quen thuộc mới để thích nghi với yếu tố hoàn cảnh sống”. (Trích tác phẩm “Sống giữa bè lũ voi”).
Khi còn là một trong cậu bé, Vũ Hùng viết văn như thế nào?Trong thành tựu “Mái bên xưa”, bạn đọc bất ngờ và độc đáo khi khám phá ra rằng thuở nhỏ, công ty văn cũng phải… “đánh vật” với những bài xích “tập làm văn” chứ chưa phải bẩm sinh ông đang viết văn hay như là thế. Ông kể lại câu chuyện lúc nhỏ tuổi mình và các cả nhà em vào nhà, về tối tối ngồi học tập bài.
“Buổi buổi tối trong phòng học lúc nào cũng ban đầu bằng những dàn xếp hào hứng. Hầu như việc xảy ra ở trường lớp các được nói lại để cùng cười và bình luận.
Một tối chị cả nói:
- những em có biết trong chia sẻ về bé chó, Hoàng tả vắt nào không?
- Chị nói giống xem nào.
- Nghe này: con chó bên tôi bao gồm bốn chân. Đầu nó có hai cái tai. Đít nó bao gồm cái đuôi.
Mọi người cười rộ. Hoàng bội nghịch đối:
- không đúng thế là gì.
Người anh nói:
- Không còn điều gì khác đúng hơn. Không ai viết ngược lại: đầu nó bao gồm cái đuôi, lỗ hậu môn nó tất cả hai tai. Tuy thế để biết con chó của em bao gồm hai tai, Hoàng có thể viết: trong khi thấy tiếng bước chân ai ngoài cổng, con chó vểnh hai loại tai nhọn hoắt lắng nghe. Phương pháp mô tả đó điện thoại tư vấn là cách mô tả con gián tiếp.
Chị nhị cũng nói:
- nói về cái đuôi, sao em không viết: thấy tôi đi học về, con chó chạy lại, cuống quýt vẫy đuôi mừng.
- Ờ nhỉ. Thế mà em chẳng nghĩ ra… »(Trích cửa nhà “Mái nhà xưa”)Và rồi tất cả lẽ 1 phần nhờ hồ hết buổi chat chit cùng các anh chị em của mình như thế, mà về sau nhà văn sẽ đã quan gần cạnh một cách tinh tế rồi gửi vào trong văn của chính bản thân mình những đoạn tả cảnh rất tuyệt vời, làm lay động những thế hệ độc giả nhỏ dại tuổi.
Vài đoạn tả thiên nhiên trong số tác phẩm của nhà văn Vũ Hùng
* “Cái vòi vĩnh của Cu con thật kì lạ. Ngay gần như không tồn tại việc gì mà lại Cu bé lại không cần sử dụng đến vòi. Nó dùng vòi nhằm thở, để tấn công hơi và phân biệt lá lành hay độc, nhằm phun lớp bụi đất bao phủ lên sườn lưng vào lúc trưa nắng, để xì ruồi muỗi, nhằm dò mặt đường và rẽ lối đi vào rừng, nhằm rống gọi, để biểu lộ tâm tình: Cu bé đập vòi vĩnh chan chát xuống đất khi giận dữ, đu đưa vòi khi dễ chịu và thoải mái yên tâm. Vòi còn là một vũ khí quan trọng dùng để quật hoặc quấn mang kẻ thù, ghì nát với quăng đi xa. Nhưng mà vượt trên tất cả, dòng vòi góp Cu nhỏ tồn tại: Cu bé dùng nó nhằm hít nước khi khát, nhằm bẻ cành hái lá với vơ cỏ lên miệng lúc ăn...”
* “Buổi mau chóng trên đồng cỏ sôi động. Nỗi bi lụy và nỗi cô đơn của ban đêm mau chóng bị xua tan. Ánh nắng bắt đầu lên nhuộm hồng làn sương vương trên hầu hết ngọn cây. Sau một đêm ngủ bình yên, bè phái chim thức giấc dậy hót vang lừng. Một vài bé nai tránh bến nước, lững thững tìm tới ổ ở khuất đâu đó dưới lùm cây.
Bình minh diễn ra chỉ trong khoảng khắc. Ở đồng cỏ mênh mông cũng giống như ngoài biển khơi cả, khía cạnh trời lên nhanh vùn vụt. Thoạt đầu nó chậm chạp nhô lên, đỏ hồng như một trái dưa hấu bắt đầu bổ, rồi sau thời điểm vượt khỏi đường chân trời chắn ngang, nó leo mau lên rất cao và nắng thốt nhiên chói chang thời gian nào không hay.
Những bè bạn voi nhàn nhã đi về phía bến nước. Bè lũ thứ nhất, bè lũ thứ hai và xa xa là bầy thứ ba. . . Nghe động bước chân từng đàn chim dẽ và cun cút cất cánh vụt lên từ những mặt hàng sậy. Những nhỏ cá sấu nhỏbò từ dòng nước lạnh lên phơi bản thân trên bãi cát, thấy bè lũ voi rậm rịch đi tới tức khắc theo nhau toài cấp tốc xuống sông, để lại trên đường rất nhiều vết trườn. Đàn trâu rừng với con trâu mộng đầu đàn mang đôi sừng nhọn hoắt đang ăn ngay gần bến nước đủng đỉnh vứt đi xa, nhường chỗ cho những bè bạn voi.
Bầy thứ nhất xuống bến. Chúng tắm vừa đủ, không kéo dài và sau giờ đồng hồ rống rền vang của con đầu đàn chúng thanh nhàn đi lên, rẽ sang một đường khác dường chỗ cho bầy đàn thứ hai.
Sau khi các bè đảng voi tắm xong, nhịp sinh sống trở lại như trước. Cun cút và chim dẽ bay về những lùm sậy chỗ chúng làm cho tổ. đàn cá sấu nhỏ lại nhoài lên bãi cát phơi bản thân và đàn trâu thong thả trở về chỗ cũ”.
(Trích cống phẩm “Sống giữa bầy voi”, NXB Kim Đồng. Sách được bộ quà tặng kèm theo thưởng năm 1986 của Hội đồng văn học thiếu nhi- Hội nhà văn Việt Nam)
* “Dọc hàng cây ven đường, con sóc cong loại đuôi chi chít như bông lau, khiêu vũ thoăn thoắt làm rụng xuống hầu như hạt sương. Bé bìm bịp thỉnh phảng phất lại cất tiếng kêu, đứng ló chiếc mình nửa nâu nửa đen thoát khỏi bụi rậm. Bên trên cây kỳ nam, bè đảng khướu bạc tình má chuyền cành, hót say xưa. Rừng nhộn nhịp đón bình minh.
Xem thêm: Căn Cứ Địa Việt Bắc Chuẩn Bị Cho Toàn Quốc Kháng Chiến Và Bài Học Kinh Nghiệm
Bọn trẻ đi men theo bờ suối. Dòng nước róc rách dưới sản phẩm dâu da lũng lẵng hồ hết chùm trái đỏ mọng. Một vài cây vả ngả ngọn xuống mặt nước, đưa đẩy các cái lá to bản. Phe cánh trẻ đưa vào gốc hái quả chín, té ra hút đem mật ngọt. Bọn chúng ném cùi xuống suối cho trôi bập bềnh và đứng nhìn đàn cá mương tập bơi lại, thoăn thoát đuổi theo rỉa mồi.
Khi mặt trời lên được hơn con sào, bọn chúng ra cho nương. Sau vụ gặt, nương trơ đất màu nâu cùng lởm chởm cội rạ chưa đốt. Chúng đóng cọc buộc nhỏ trống mồi, loại dây ra xa và ném xuống mặt khu đất một vốc đông đảo hạt thóc vàng. Rồi chui vào nấp sau đó 1 búi mua đầy hoa tím, chúng giật dây. Con mồi vỗ cánh chứa tiếng gáy o o…
Tưởng tiếng gọi đàn, một bè lũ gà cỏ tự trong cất cánh lại. Cả một họ công ty gà: con kê trống bệ vệ, màu lông đỏ sẫm; con gà mái, con gà choai và gà bé còn chiêm chiếp chưa bay được xa, đề nghị vừa bay vừa chạy. Bọn chúng đỗ quanh đống thóc, trông hoa cả mắt, vừa nạp năng lượng vừa mổ nhau chí chóe. Tâm tính những anh chị em gà rừng này chẳng không giống gì tính nết lũ gà nhà. Những chị con kê mái luôn mồm kêu cục cục, thế len vào thân đám đông, nhặt từng phân tử thóc ngon đem ra nhả cho bè đảng con. đàn gà trống tốt mã dẫu vậy tham ăn, tự luôn thể khoanh cho chính mình một khoảng tầm rộng, nhỏ nào đến gần, chúng chọi đến vài mỏ và đá vụng đến mấy đá”. (Trích thành tựu Mùa săn bên trên núi, NXB Kim Đồng)