Hơn mười giờ sau, xế chiều tại tp Y.Chiếc xe pháo thương vụ đẳng cấp dừng sống trước cổng chính khách sạn "Tứ Quý". Hộ vệ xuống cung kính mở cửa xe.Hạ Tử Du nói tiếng cám ơn rồi cách xuống xe.Đàm Dịch Khiêm kịp thời gian bắt được cổ tay mảnh dẻ của Hạ Tử Du, trầm giọng hỏi, "Đi đâu?"Hạ Tử Du tức giận nói, "Tôi đi đâu chuyện không tương quan đến anh. . . . . . Kết luận khi anh ra tòa thì tôi đang ở lại đây."Đàm Dịch Khiêm ổn định lấy cổ tay Hạ Tử Du, bước xuống xe theo cô, anh đứng từ bên trên cao quan sát xuống cô, "Em rất có thể về nhà, hóng thẩm phán kết thúc, anh cùng em cùng cả nhà quay trở về!"Hạ Tử Du lạnh nhạt nói, "Ai muốn về phổ biến với anh!"Đàm Dịch Khiêm bá đạo mà lại không mất sự dịu dàng êm ả nói, "Không được gia công loạn."Hạ Tử Du chợt nghiêm nghị nói, "Tôi không tồn tại làm loạn, mục tiêu tôi tới đây là muốn biết tác dụng Kim Trạch Húc bị xử như thế nào chứ chưa phải muốn dẫn anh về để phân tích và lý giải với người mẹ tôi."Đàm Dịch Khiêm ôm dịu eo Hạ Tử Du, nhẹ giọng, "Mới vừa xuống sản phẩm bay, em đang có thai chắc chắn đã mệt rồi, tới hotel nghỉ ngơi trước, đợi em ngủ một giấc cho khỏe rồi tiếp đến anh đưa em về nhà."Hạ Tử Du giãy giụa kiêng ra Đàm Dịch Khiêm, ngừng khoát cự tuyệt, "Không cần, tôi có thể tự lo cho mình." thiệt ra thì cô đang cực kỳ sợ bản thân sẽ tiện lợi bị anh tấn công gục. . . . . . Cô biết đến ở đầu cuối mình chắc chắn cũng không cự hay nổi, nhưng lại lý trí lại đang nhắc nhở cô ko thể y hệt như quá khứ.Đàm Dịch Khiêm tráng lệ và trang nghiêm nói, "Anh ko cho."Hạ Tử Du quan sát thoáng qua mấy thương hiệu hộ vệ đứng vùng sau mình, ko vui nói, "Anh nhờ vào gì cấm tôi?"Đàm Dịch Khiêm thu lại thái độ nghiêm nghị khi ở trước mặt tín đồ khác, dịu dàng nói, "Anh chỉ muốn tốt cho em và con."Giọng điệu Hạ Tử Du cũng ko nhún nhường, "Con là của tôi, tôi sẽ âu yếm tốt mang lại nó, không cần anh nhọc lòng lo lắng." mặc dù biết anh đã có lần làm hầu hết việc tàn khốc vô tình đa số chỉ là diễn trò, nhưng mỗi lần nhớ tới những khoảng thời gian rất ngắn cô đã chịu đựng đựng âu sầu khổ sở, cô vẫn cảm thấy lòng mình đau như bị dao cứa.Đàm Dịch Khiêm khẽ cau mày, "Em vẫn tồn tại giận anh?"Tròng đôi mắt trong suốt của Hạ Tử Du lung linh ánh nước, "Là chính vì tôi dài lâu cũng quên ko được tổn thương nhưng anh đã gây ra cho tôi." chỉ việc nhớ tới gần như chuyện trước kia, bao nhiêu khổ sở liền hệt như đang giày xéo trái tim cô.Biết chổ chính giữa tình cô ko tốt, anh dỗ dành nói, "Thôi được rồi, chúng ta không nói phần nhiều thứ này nữa. . . . . . Nếu như như em kiên quyết đòi về, vậy bây chừ anh sẽ gửi em về đơn vị em."Hạ Tử Du đứng ở bên đường ngoặc lại một chiếc taxi nói, "Không cần."Thế nhưng, vào khoảng Hạ Tử Du khom người hy vọng chui vào vào xe, đột nhiên cô cảm thấy dạ dày sôi nổi lên, ngay nhanh chóng cô vọt cho tới thùng rác mặt đường khó chịu nôn ra.Đàm Dịch Khiêm cấp tốc tay bao phủ lấy Hạ Tử Du, vỗ vơi sống lưng cho cô, "Thế nào? giận dữ sao?"Nhận lấy khăn giấy hộ vệ chuyển đến, Hạ Tử Du quật cường nhấp lên xuống đầu, "Tôi ko sao." thật ra khi tất cả thai đứa nhỏ xíu này khung người cô cũng không tồn tại phản ứng gì nghiêm trọng, nhưng những lần nôn nghén thì lại giống hệt như muốn lấy của cô ý nửa chiếc mạng.Đàm Dịch Khiêm quan sát vị chưng sĩ đi theo đứng vùng phía đằng sau hỏi, "Cô ấy làm sao vậy?"Bác sĩ còn không trả lời, Hạ Tử Du lại khó tính nôn thêm 1 trận nữa.Đàm Dịch Khiêm hết sức lo lắng, trên khuôn mặt xưa nay luôn thông minh cơ trí lần trước tiên xuất hiện tại sự luống cuống, anh đau lòng gọi lại bí quyết xưng hô mà cách đây không lâu thường hay gọi cô, "Bà xã. . . . . ."Hạ Tử Du nôn được một hồi kế tiếp khó khăn dằn xuống xúc cảm buồn nôn khó khăn chịu, rốt cuộc từ từ cũng bặt tăm giống như các lần trước.Nhìn khuôn mặt tương đối tái nhợt của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm lập tức bế Hạ Tử Du lên.. . . . . .Trong chống 1618 ở khách sạn, Đàm Dịch Khiêm đứng ở quanh đó cửa phòng khó tính mắng bác bỏ sĩ đi theo."Ông nói khung người cô ấy bao gồm đi về tp Y cũng biến thành không tác động gì lớn, vì sao tình trạng cô ấy từ bây giờ lại dường như tồi tệ hơn?"Bác sĩ nơm nớp lo âu đứng trước phương diện Đàm Dịch Khiêm dè dặt nói, "Đàm tổng, tôi đã đánh giá qua đến bà tổng giám đốc, tình trạng khung hình bà ấy khôn xiết tốt, tất cả điều nôn nghén tương đối nghiêm trọng, nhưng mà cũng không hẳn là vụ việc lớn. . . . . ."Toàn thân Đàm Dịch Khiêm ngay lập tức được thả lỏng, anh hờ hững nói, "Tốt nhất ông nên đảm bảo an toàn cô ấy và đứa nhỏ tuổi sẽ không tồn tại mảy may sơ xuất gì!"Bác sĩ gật đầu, "Vâng.""Đi xuống đi!"Sau khi chưng sĩ rời đi, Đàm Dịch Khiêm xoay bạn lại căn vặn chốt cửa phòng ở phía sau.Anh vốn nghĩ Hạ Tử Du đã nằm trên giường nghỉ ngơi, nào ngờ cô lại đang tiếp tục đứng sinh sống trước giường.Đàm Dịch Khiêm đi tới, yêu thương thương núm lấy bàn tay nhỏ bé khá lạnh của cô, nhỏ tuổi nhẹ hỏi, "Còn giận dữ không?"Hạ Tử Du rung lắc đầu. Đàm Dịch Khiêm ôm dịu Hạ Tử Du vào lòng, giọng êm ấm hơi khàn nói, "Anh đắn đo mang thai khiến cho em giận dữ đến vậy. . . . . ."Tựa vào ngực Đàm Dịch Khiêm, ngửi mùi hương hương nam tính mạnh mẽ dễ chịu cá biệt trên fan anh, cô vốn nên mê đắm trong sự ôn nhu vào khung giờ khắc này của anh, dẫu vậy lý trí lại bảo cô đẩy anh ra, cô yên tâm nói, "Tại anh chuyện bé xíu xé to thôi, đây chỉ với phản ứng siêu bình thường." phản nghịch ứng mửa nghén từ thời điểm cô với thai đứa bé nhỏ này đến lúc này đều là như thế, chẳng qua anh không tồn tại ở ở bên cạnh nên ngần ngừ thôi.Đàm Dịch Khiêm bé dại giọng nói, "Có buộc phải em vẫn trách anh thời gian nào cũng không có ở bên cạnh em đề xuất không?"Hạ Tử Du ngồi xuống mép chóng đáp, "Tôi làm những gì có tư giải pháp trách anh. . . . . . Đứa bé dại vốn cũng không hẳn là anh mong mỏi có, huống chi khi đó chúng ta đã bàn bạc chuyện ly hôn."Đàm Dịch Khiêm ngồi xổm người xuống, mười ngón tay siết chặt bàn tay lạnh lẽo của cô như đã tiếp thêm sức mạnh cho cô, giọng khàn khàn nói, "Tử Du, em biết lúc chính là anh buộc lòng bắt buộc làm vậy. . . . . ."Hạ Tử Du hỏi ngược lại, "Tôi thật vô cùng ngạc nhiên, trên đời này còn có chuyện gì hoàn toàn có thể khiến đến Đàm Dịch Khiêm anh bất đắc dĩ?"Nhưng Đàm Dịch Khiêm chỉ trầm mặc không nói.Hạ Tử Du rút ra bàn tay bị mười ngón tay Đàm Dịch Khiêm đan vào, vực dậy thản nhiên nói, "Anh gồm biết xuất xắc không, yêu mến tích vẫn lan tràn lan nơi ở trong tâm địa sẽ không có cách nào làm cho nó tự động hóa lành lại được . . . . . . Cho dù anh có thể vì tôi nhưng mà nhọc lòng lo ngại rất nhiều, dẫu vậy tôi thật sự cần thiết xem hồ hết gì đã xẩy ra trước cơ như trước đó chưa từng phát sinh."Đàm Dịch Khiêm vẫn lặng yên không nói.Hạ Tử Du xoay tín đồ đưa sống lưng về phía Đàm Dịch Khiêm, chua chát nói, "Có thời gian tôi thiệt sự cảm thấy, nếu như anh không tồn tại ở bên cạnh, chắc hẳn rằng cuộc sống của tôi sẽ tương đối tốt. . . . . ."Không ai hiểu được khoảng thời gian ngắn này lòng Đàm Dịch Khiêm nhức nhói như bị nghẹt thở, tuy vậy anh không thể để lộ tâm tình tồi tệ của mình ra sinh hoạt trước phương diện cô, cơ mà chỉ dùng giọng điệu trêu chòng ghẹo nói với cô, "Vợ yêu, họ đã có hai đứa con rồi, bọn họ nhất định yêu cầu ở cùng cả nhà mãi mãi."Hạ Tử Du như sẽ ngẫm suy nghĩ điều gì đó, thiệt lâu ko lên tiếng.Đàm Dịch Khiêm đi tới trước khía cạnh Hạ Tử Du, nâng nhẹ khuôn mặt dễ thương của Hạ Tử Du lên, nữ tính nói, "Được rồi, giả dụ như em mong về nhà người mẹ em vậy thì đi cho chỗ bà bầu em thôi, bây giờ anh sẽ đưa em đến đó, trong tương lai mọi chuyện gần như nghe lời em, được chưa?"Hạ Tử Du rũ mi đôi mắt xuống, giờ phút này lòng cô rối loạn như tơ vò.-------Chiếc xe giá đắt đỗ lại trước cổng chính nhà bọn họ Hạ.Không đợi hộ vệ open xe góp cô vẫn gấp gáp cách xuống xe.Đàm Dịch Khiêm cũng xuống xe cộ theo ổn định tay cô lại.Hạ Tử Du nghỉ chân nghiêm nghị quan sát Đàm Dịch Khiêm nói, "Xin lỗi, tôi chỉ muốn 1 mình tôi đi vào. . . . . ."Đàm Dịch Khiêm bé dại nhẹ nói, "Anh ý muốn theo vào gặp mặt mẹ em."Hạ Tử Du giãy ngoài tay Đàm Dịch Khiêm, nhất quyết cự tuyệt, "Mẹ tôi nhất định sẽ không còn muốn chạm chán lại anh."Đàm Dịch Khiêm không thân thiết tới lời Hạ Tử Du nói, vẫn đan chặt vào mười ngón tay cô tiếp tục bước đi, "Chúng ta vào thôi. . . . . ."Hạ Tử Du đứng đâm chân trên chỗ, chú ý bóng sống lưng cao bất tỉnh đầy phong độ của anh lạnh giọng nói, “Anh khăng khăng phải làm cho tôi khó khăn xử thì mới ưng ý hay sao?”Đúng vậy. . . . . .Vì để đoạn tuyệt quan hệ giới tính với anh, từ lâu ở tại trong tòa nhà này cô đã từng thề rằng đang không khi nào có ngẫu nhiên quan hệ dây mơ rễ má gì cùng với anh nữa. . . . . . Lúc này lại thuộc anh tay trong tay về bên nhà, như vậy, mọi tín đồ trong đơn vị sẽ nhìn cô thế nào đây?Là người có tâm bốn tỉ mỉ Đàm Dịch Khiêm tất nhiên biết giờ khắc này Hạ Tử Du đang lừng chừng chuyện gì, anh đàng hoàng buông tay Hạ Tử Du ra. . . . . .Hạ Tử Du mau chóng xoay tín đồ bước đi.Lúc cô đi lướt qua anh, anh dịu dàng êm ả nói, "Nhớ tự chăm lo tốt đến mình."Hạ Tử Du đùng một phát dừng bước, đưa lưng về phía Đàm Dịch Khiêm nói, "Anh yên trung tâm đi, chừng nào anh ra tòa tôi sẽ sở hữu mặt. . . . . ."Đàm Dịch Khiêm không lên tiếng đáp lại.. . . . . .Cảnh Nghiêu ngồi vào xe đảm nhiệm vị trí tài xế gãi gãi đầu, chiếu thẳng qua kính chiếu hậu những lần chú ý trộm Đàm Dịch Khiêm.Mắt vẫn luôn nhìn về phía trước Đàm Dịch Khiêm thấy Cảnh Nghiêu cứ mong muốn nói lại thôi, giọng rét như tiền ko chút độ nóng thốt lên, "Nói."Cảnh Nghiêu ngập chấm dứt nói, "Tổng giám đốc, ông ko định để bà tgđ cùng ông tham dự phiên tòa sao?" Đúng vậy, một tiếng nữa chính là thời gian Kim Trạch Húc bị toà án thẩm vấn, mà lại Hạ Tử Du hiển nhiên không thể hay biết, cụ thể là Đàm Dịch Khiêm cố gắng ý đậy diếm.Đàm Dịch Khiêm thản nhiên trả lời, "Cô ấy không quan trọng tham dự." bên trên thực tế, bảo cô cùng theo ông đến tp Y tham gia phiên toà thẩm vấn Kim Trạch Húc chỉ cần ngụy trang, thực sự là anh không muốn anh và cô đề xuất xa nhau nữa, huống đưa ra anh còn nên thay cô xử lý vấn đề phía bà Hạ.Cảnh Nghiêu nghi ngờ hỏi, "Tổng giám đốc, thật ra thì bà tổng giám đốc không biết lúc đó ông lâm vào thực trạng khó khăn nguy hiểm, trường hợp như ông nói mang lại bà ấy biết, tôi tin chắc hẳn bà tgđ sẽ tha thứ cho ông.""Tôi tự gồm chừng mực, cậu tài xế đi!""Dạ." . . . . . .Một tiếng sau, tại tòa án ‘XX’ ở thành phố Y.Bởi vì bí mật thẩm vấn, vì vậy ngoại trừ đương sự cùng vẻ ngoài sư đại diện thay mặt ra, cũng ko có bất kỳ người như thế nào hoặc viên chức giới truyền thông media dự nghe, vì thế, thời điểm toàn án nhân dân tối cao xét xử càng thêm vắng rét mướt và bi đát tẻ.Kim Trạch Húc thuộc Đường Hân đã bị đuổi về nước, giờ đồng hồ phút này vẫn đứng ở trước đài, trên tín đồ mặc áo quần tù màu vàng, tóc cũng được cắt.Những chuyện bắt buộc Đàm Dịch Khiêm xuất hiện trên tòa chính là trình bày lại lần nữa sự vấn đề đầy đủ ví dụ với quan lại toà, chính vì có băng ghi âm và phiên bản hợp đồng gửi nhượng cổ phần làm chứng cứ vô cùng xác thực, tuy vậy luật sư đại diện của Kim Trạch Húc cùng Đường Hân cũng muốn thay thân công ty mình ra mức độ yêu cầu kết quả tuyên án ở mức thấp nhất, nhưng hiệu quả sau cùng chủ yếu là:‘Kim Trạch Húc chính vì gây trở ngại tứ pháp công chính, sẽ can tội: bắt cóc, chỉ chiếm đoạt tài sản, núm ý giết tín đồ hình phạt chung là bị phán xử bắn. Đường Hân chính vì là kẻ có liên quan đến vụ chiếm phần đoạt gia sản và nắm ý giết thịt người, gây trở ngại tứ pháp công chính cũng trở thành tuyên án xử bắn.Thời điểm quan liêu toà chất nhận được phạm nhân trước khi bị bắt giam ngóng xử tử hình được gặt mặt người quan trọng đặc biệt nhất với bản thân lần cuối cùng, thật bất ngờ, Kim Trạch Húc lại yêu cầu mong muốn gặt Đàm Dịch Khiêm.Đương nhiên Đàm Dịch Khiêm tất cả quyền tự chối, nhưng mà anh lại không làm như vậy.Vì thế, phía bên ngoài phòng giam giữ trọng phạm được phân làn bởi lớp cửa kính thủy tinh tận nơi giam, Kim Trạch Húc với Đàm Dịch Khiêm đã chạm mặt nhau.Đàm Dịch Khiêm và Kim Trạch Húc mặt đối mặt, cũng chính vì trên kính thủy tinh có nhiều lỗ thủng đề nghị cả hai nói theo cách khác chuyện thẳng với nhau.Bên trong chống giam, tay Kim Trạch Húc vẫn hiện giờ đang bị còng, anh lãnh đạm nhìn trực tiếp vào Đàm Dịch Khiêm tuy nhiên lại ko nói gì.Đàm Dịch Khiêm tựa lưng vào ghế dựa, đàng hoàng nói, "Bọn chúng ta nói bạn anh muốn gặp mặt lần cuối cùng chính là tôi. . . . . . Cơ hội quý giá này tại sao anh không giành cho ba nuôi bản thân mà làm cho tôi?" mặc dù Kim Nhật Nguyên sinh hoạt trong tù, nhưng hoàn toàn có thể dùng thân phận thân nhân để gặp mặt mặt Kim Trạch Húc lần cuối.Kim Trạch Húc giờ phút này đã hết hết đi nhuệ khí, thư thả nói, "Tôi chỉ ý muốn nhờ anh góp tôi một việc."Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, "Hử?""Tôi muốn trước lúc bị hành hình được gặpTử Du một lần. . . . . . Tôi biết nếu như như tôi yêu cầu gặp mặt cô ấy, cô ấy sẽ không chịu đến chạm mặt tôi, vì vậy tôi mong mỏi nhờ anh góp tôi đưa với cô ấy một câu.""Nói."Kim Trạch Húc trầm lặng vài giây tiếp nối nói, "Xin anh gửi lời cùng với cô ấy, trường đoản cú trước đến lúc này tôi chưa khi nào nghĩ mang lại sẽ có tác dụng điều gì tổn thương cô ấy, giả dụ như biết sự thoải mái của tôi là dùng tính mạng mất còn của cô ấy để đổi lấy, tôi thà tình nguyện trong cả đời sinh sống mãi trong nhà giam."Đàm Dịch Khiêm nhếch môi cười, "Anh đang cầu sự đồng tình của tôi sao?"Kim Trạch Húc dựa tín đồ vào góc tường, mấy ngày lao ngục tù đã để cho hốc đôi mắt anh trũng sâu, râu ria mọc đầy dưới cằm, anh bật cười ngây dại nói, "Tôi đã thua kém triệt để đến cầm cố này, tôi còn hoàn toàn có thể yêu cầu đống ý gì đây?"Cũng thật không ngờ, Đàm Dịch Khiêm vực lên khỏi ghế, thư thả nói, "Những lời của anh ý tôi sẽ ráng anh chuyển đến cô ấy."Kim Trạch Húc giật mình ghê ngạc. Thiệt ra anh cũng không có ôm hi vọng gì mấy. . . . . .Đàm Dịch Khiêm bình thản nói, "Tôi tin dự tính ban sơ của anh không hề muốn làm hại cho cô ấy. . . . . . Bởi vì Đường Hân rất có thể nghĩ đến việc lợi dụng sự trống mái của Hạ Tử Du để uy hà hiếp tôi, dĩ nhiên anh cũng hoàn toàn có thể nghĩ ra, tuy thế anh dường như không làm như vậy."Kim Trạch Húc vô lực tựa vào bên trên tường, cười cợt lạnh nói, "Đàm Dịch Khiêm, thật không ngờ có ngày tôi lại thua trận thảm sợ ở trước khía cạnh anh như thế, thua trận đến mức không thể một manh giáp. . . .


Bạn đang xem: Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút


Xem thêm: Phương Trình Và Hệ Hai Phương Trình Bậc Nhất Hai Ẩn, Hệ Hai Phương Trình Bậc Nhất Hai Ẩn

. ."-Nhà chúng ta Hạ.Khi tín đồ giúp câu hỏi báo lại cùng với bà Hạ là Đàm Dịch Khiêm chuyển Hạ Tử Du về, và sau thời điểm Hạ Tử Du lạng lẽ thừa nhận thực sự này sinh sống trước phương diện bà Hạ thì bà đã vung tay tát mang lại Hạ Tử Du một cái.Bà Hạ hạ gục Tử Du dứt sau đó liền ngồi phịch xuống ghế sofa lệ chảy không ngừng.Suốt cả buổi chiều, thây kệ Hạ Tử Du nói cùng với bà như vậy nào, từ đầu đến cuối bà vẫn không đáp lại Hạ Tử Du một câu.Dì Lưu ở kề bên cũng không đủ can đảm bước lên nói giúp cho Hạ Tử Du, cũng chính vì biết giờ đồng hồ phút này bà Hạ cực kỳ đau buồn.Hạ Tử Du quỳ gối bên chân bà Hạ, ước xin nói, "Mẹ, xin chị em đừng bất chấp con, me nói với nhỏ một câu đi, đạt được không?"